Tóm tắt
Mục tiêu: Đánh giá mối liên quan giữa tuổi phát hiện bệnh và tình trạng kháng thể kháng Glutamic Acid Decarbovylase (GAD) ở bệnh nhân ĐTĐ không thừa cân, béo phì
Phương pháp và đối tượng nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang trên 284 bệnh nhân ĐTĐ không thừa cân, béo phì tại BVTW Huế tháng 08/2017 đến tháng 8/2019. Tất cả bệnh nhân được tiến hành định lượng kháng thể kháng GAD. Khi nồng độ kháng thể kháng Glutamic Acid Decarbovylase (GAD) ≥ 5IU/mL được xem là dương tính. Nhóm bệnh nhân nghiên cứu được tiến hành lấy các thông số về tuổi, giới tính, cân nặng, chiều cao. Tiến hành phỏng vấn để lấy các thông tin về: Tuổi phát hiện ĐTĐ. Xử lý số liệu bằng
phần mềm SPSS 16.0 và Medcalc.
Kết quả: Bệnh nhân ĐTĐ không thừa cân, béo phì phát hiện bệnh sau 50 tuổi thì tăng nguy cơ tương đối có kháng thể kháng GAD dương tính gấp hơn 2,7 lần. Giá trị điểm cắt của tuổi phát hiện ĐTĐ dự báo nguy cơ có kháng thể kháng GAD dương tính ở BN ĐTĐ không thừa cân, béo phì là 57.
Kết luận: Sau 50 tuổi, bệnh nhân ĐTĐ không thừa cân, béo phì cần tầm soát kháng thể kháng GAD
Tài liệu tham khảo
Arikan E., Sabuncu T., et al. (2005), “The clinical characteristic of latent autoimmune diabetes mellitus in adults and its relation with chronic complication in metabolically poor controlled Turkish patients with type 2 diabetes mellitus”, J Diabetes Complication, 19(5), pp. 254- 258.
Carlson S., Midthjell K., et al. (2007), “Age, overweight and physical inactivity increase the risk of latent autoimmune diabetes mellitus in adults: results from the Nord-Trndelag health study”, Diabetogia, 50, pp. 55- 58.
Davis T.M.E., Zimmet P., et al. (2000), “Islet autoantibodies in clinically diagnosed type 2 diabetes: prevalence and relationship with
metabolic control (UKPDS 70)”, Diabetologia, 48(4), pp. 695- 702.
Fourlanos S., C. Perry, M.S. Stein, J. Stankovich, L.C. Harrison, P.G. Colman (2006), “Clinical screening tool identifies autoimmune diabetes in
adults”, Diabetes Care, 29, pp. 970–975.
Hamaguchi K., Kimura A., et al. (2004), “Clinical and genetic characteristics of GAD-antibody positive patients initially diagnosed as having
type 2 diabetes”, Diabetes Research and Clinical Practice, 66, pp. 163–171
Hội Nội tiết & Đái tháo đường Việt Nam (2016), Khuyến cáo về bệnh nội tiết và chuyển hóa, Nhà xuất bản Y học, Hà Nội.
Ishii M., Hasegawa G., et al. (2005), “Clinical and genetic characteristic of diabetic patients with high-titer (>10 000U/ml) of antibodies to glutamic acid decarboxylase”, Immunol Lett, 99(2), pp. 180- 185.
Karvonen M., Kajander M.V., et al (2000), “Incidence of childhood type 1 diabetes worldwide”, Diabetes Care, 23, pp. 1516- 1526.
Kobayashi T., Tanaka S., et al. (2006), “Immunopathological and genetic features in slowly progressive insulin-dependent diabetes mellitus and latent autoimmune diabetes mellitus in adults”, Ann N Y Acad Sci, 1079, pp. 60- 66.
Trần Quang Khánh (2010), Tỷ lệ kháng thể kháng Glutamic Acid Decarboxylase và kháng tiểu đảo tụy trên bệnh nhân đái tháo đường týp 2, Luận án Tiến sĩ Y học, trường Đại học Y Dược thành phố Hồ Chí Minh.
Nguyễn Thị Thu Mai (2010), Nghiên cứu một số đặc điểm lâm sàng, kháng thể kháng GAD và điều trị ở bệnh nhân đái tháo đường có BMI
< 23, Luận văn Thạc sĩ Y học, trường Đại học Y Dược Huế.
Pihoker C., Gilliam L.K., et al (2005), “Autoantibodies in diabetes”, Diabetes, 54, pp. 52- 60.
Thai A.C., Ng W.Y., et al. (1997), “Anti-GAD antibodies in Chinese patients with youth and adult-onset IDDM and NIDDM”, Diabetologia,
, pp. 1425- 1430.
Toumi T., Carlson A., et al. (1999), “Clinical and genetic characteristic of type 2 diabetes with and without GAD antibodies”, Diabetes, 48(1),
pp. 150- 157.
Turner C., Stratton I., et al. (1997), “Autoantibodies to islet-cell cytoplasm and glutamic acid decarboxylase for prediction of insulin requirement in type 2 diabetes. UK Prospective Diabetes Study Group (UKPDS 25)”, Lancet, 350(9087), pp. 1288- 1293.
Zhou Z., Ouyang L., et al., (1999), “Diagnostic role of antibodies to glutamic acid decarboxylase in latent autoimmune diabetes mellitus in adults”, Chin Med J (Engl), 112, pp. 554- 557.
Zimmet P.Z, Tuomi T. et al (1994), “Latent autoimmune diabetes mellitus in adults (LADA): the role of antibodies to glutamic acid decarboxylase in diagnosis and prediction of insulin dependency”, Diabet Med, 11(3), pp. 299- 303.
Zinman B., Kahn S.E., et al. (2004), “Phenotypic characteristic of GAD antibody-positive recently diagnosed patients with type 2 diabetes in
North America and Europe”, Diabetes, 53(12), pp. 3193- 3120.
Đã xuất bản | 11-01-2025 | |
Toàn văn |
|
|
Ngôn ngữ |
|
|
Số tạp chí | Số 57 (2019) | |
Phân mục | Nghiên cứu | |
DOI | 10.38103/jcmhch.2019.57.3 | |
Từ khóa | Từ khóa: kháng thể kháng Glutamic Acid Decarbovylase (GAD), đái tháo đường, không thừa cân- béo phì, tuổi phát hiện bệnh. Key words: autoantibodies glutamic acid decarboxylase (anti-GAD), diabetic individual, non- overweight, obese, age at the time of diabetes diagnosis |

công trình này được cấp phép theo Creative Commons Attribution-phi thương mại-NoDerivatives 4.0 License International . p>
Bản quyền (c) 2019 Tạp chí Y học lâm sàng Bệnh viện Trung Ương Huế